Thân gửi a Khoa!
Tôi là giáo viên của trường THPT Chu Văn An, Hà Nội. Tôi cũng là một bệnh nhân bị bệnh trĩ đã lâu, từ khi tôi còn học đại học. Suốt nhiều năm ròng tôi sống chung với bệnh mà tôi không hề hay biết đó là bệnh trĩ, vì khi đó kiến thức y khoa rất hạn chế, và cũng không dễ tìm hiểu như thời đại công nghệ thông tin hiện nay. Tiền sử tôi hay bị táo bón, có khi 2,3 ngày mới đi vệ sinh 1 lần, mỗi lần đi phải rặn rất khó khăn mới được. Nhiều lần đi xong tôi thấy hậu môn rớm máu, sau đó thấy đau nhói tại hậu môn, phải dùng nước rửa mới đỡ. Tôi có hỏi một vài người thân thì người ta mách tôi xa giã lá diếp cá uống. Tôi cũng làm theo và thấy cũng đỡ táo bón, đi vệ sinh cũng đỡ đau hơn.
Thời gian trôi qua, tình trạng của tôi vẫn như vậy, cứ khi táo bón nặng thì tôi lại uống diếp cá. Nhưng trong một đợt đi coi thi ở tỉnh mấy ngày hè năm ngoái, tôi ăn uống không đầy đủ rau và uống ít nước, nên mấy ngày liền tôi không đi vệ sinh được. Về Hà Nội, tôi lập tức tìm mua lá diếp cá về giã uống, hẳn một mớ to. Nửa buổi sau thì tôi đi đại tiện. Nhưng sau mấy ngày tích tụ lại, tôi phải rặn mạnh thì mới đi được, vừa rặn xong thì máu cũng phun ra đỏ cả bồn cầu. Tôi sợ quá, rửa sạch hậu môn, trong lúc rửa tôi sờ thấy có phần thịt lồi ra ở hậu môn. Hậu môn lúc đó đau rát như bị dao cứa rách. Tôi hoảng quá, liền đi khám ở bệnh viện giao thông vận tải. Bác sĩ nói tôi bị trĩ độ 3, bệnh nặng cần phải phẫu thuật. Nghe đến đó là tôi đã sợ rồi! Tôi gọi điện thông báo cho chồng tôi, chuẩn bị thu xếp để chăm tôi nằm viện. Nhưng chồng tôi lúc đó quát tôi bảo sao mới bị lại phải phẫu thuật, cứ từ từ rồi xem thế nào. Rồi anh vào chở tôi về nhà. Trước khi về bác sĩ nói tôi cứ về suy nghĩ, có thể uống thêm đơn thuốc bác sĩ kê, rồi vợ chồng bàn nhau để vào phẫu thuật.
Về nhà tôi mua thuốc uống tạm, có 2 loại thuốc là Daflon và duphalac. Tôi uống cũng thấy bớt đau hơn chút và đỡ táo hơn. Trong mấy ngày tôi ở nhà, lên mạng tìm hiểu về bệnh trĩ, cách chữa bệnh trĩ hiệu quả. Khi đó tôi như được khai phá tri thức, lần đầu tiên hiểu biết về bệnh trĩ mà trước đây mình chỉ nghĩ là mình bị táo bón thôi. Càng tìm hiểu thì càng thấy lo lắng, phẫu thuật trĩ ai cũng nói là đau, bệnh này nhiều người chữa mãi không khỏi. Lúc đó tôi mới hoang mang, không biết mình có nên đi phẫu thuật không?
Mấy ngày xin nghỉ phép ở nhà, tôi cứ rảnh là vào mạng tìm thông tin chữa bệnh, đọc rất nhiều trang và tình cờ lại đọc được trang này của a Khoa. Đọc bài chia sẻ của a Khoa, tôi thấy đúng với mình quá! Toàn bộ những gì a chia sẻ tôi đã đọc rất kỹ. Và tôi nghĩ là tôi đã tìm được cách chữa bệnh trĩ của mình. Thật là một điều may mắn!
Tôi gọi điện cho bác sĩ Hương mà trong bài chia sẻ của a có giới thiệu thông tin thì được bác sĩ hẹn lịch khám tại nhà. Đến khám tôi được bác sĩ hỏi han bệnh tình cụ thể, tiền sử bệnh, diễn biến và thuốc điều trị. Sau đó bác sĩ kết luận tôi bị trĩ độ 3 cấp tính, cần điều trị sớm để đạt hiệu quả. Bác sĩ tư vấn cho tôi rất kỹ càng chế độ ăn và tập luyện hàng ngày. Và tôi thấy rất có niềm tin với sự cẩn thận của bác sĩ. Tháng đầu, bác sĩ kê cho tôi thuốc uống và thuốc ngâm hậu môn. Tối đó, ngay sau lần đầu tiên ngâm thuốc, tôi đã thấy hậu môn đỡ đau và nhẹ hơn rất nhiều. Và từ hôm sau tôi đun thuốc uống rất đều, được cái thuốc cũng không khó uống. Cứ uống và ngâm như vậy khoảng hơn 10 ngày thì tôi gần như hết đau, cái búi trĩ cũng bớt sưng nhiều, và đại tiện thì ngày nào cũng đi được. Thực sự rất mừng! Và tôi đã theo liệu trình thuốc của bác sĩ 3 tháng liền, và tôi thấy cái búi trĩ cũng đã không còn sờ thấy nữa, táo bón thì hết hẳn từ sau khoảng 1 tháng. Nói chung là tình trạng sau 3 tháng rất ổn, không còn vấn đề gì. Từ đó đến nay tôi dừng thuốc được khoảng hơn nửa năm rồi, hàng ngày ăn uống sinh hoạt điều độ thì thấy sức khỏe rất ổn, cũng không còn bị táo bón như trước nữa. Thật may mắn là tôi đã khỏi được bệnh trĩ!
Vì vậy tôi thấy rất biết ơn anh Khoa khi anh đã chia sẻ cho mọi người thông tin hữu ích về cách chữa bệnh trĩ, cách phòng ngừa bệnh trĩ và cả bác sĩ Hương chữa bệnh trĩ bằng thuốc Nam cũng rất tốt! Nói thật với a là ban đầu tôi cũng chưa tin lắm, nhưng sau khi dùng rồi và thấy nó thực sự rất tốt, tôi mới thấy chúng ta cần làm những việc chia sẻ như anh đang làm, để người bệnh có thể chữa được bệnh. Thực sự cảm ơn anh!
Nguyễn. Lâm
(Khoa xin phép được đăng chia sẻ của một số bệnh nhân đã gửi thư cho Khoa, Khoa rất vui khi nhận được nhiều chia sẻ của mọi người!)